Suối Giàng nằm cách Sơn Thịnh - trung tâm huyện Văn Chấn - Yên Bái 12km đường đèo quanh co uốn lượn. Nằm trên cao độ hơn 1000m, khí hậu nơi đây rất trong lành và khoáng đạt. Một vùng đồi núi trập trùng, xanh mướt những nương chè và tinh khôi màu hoa trẩu.
Hoa trẩu ở Suối Giàng |
Hơn 8g sáng, thị trấn nhỏ như bừng lên bởi màu nắng vàng như mật ngọt và chút sương núi đêm qua còn vương lại se lạnh trong không gian. Ngước mắt nhìn lên, Suối Giàng trên cao vẫn chìm trong biển mây trắng toát. Những đám mây dày như một tấm chăn bông khổng lồ choàng lên cả dãy núi dài, hiếm lắm mới thấy một vài đỉnh núi xanh nhấp nhô, nhưng chỉ trong thoáng chốc rồi ngay lập tức lại chìm vào biển mây.
Người thị trấn bảo lúc nào Suối Giàng cũng mù, nắng to thế này, cũng vẫn mù thôi. Con đường bắt đầu bằng nắng, mặt trời lên cao, đốt cháy hai vai và đuổi theo sau lưng những người bạn đồng hành. Và gió. Gió từ trên sườn cao tràn xuống, lồng lộng và ẩm ướt, lách mình qua đám lá rừng đang xôn xao như một bản nhạc.
Con đường quanh co với những khúc cua tay áo gập sâu, tầm nhìn ngắn và độ cao tăng nhanh đến chóng mặt. Giao thông ở miền núi thường rất thưa thớt, và vì thế cái cảm giác khoan khoái vì một mình một "ngựa" tràn ngập trong lòng tôi.
Mùa xuân đến đã làm hồi sinh những sườn núi khô khốc. Những đồi chè xám xịt chuyển màu xanh nõn, thứ màu xanh miên man trôi từ triền bên này vắt sang triền bên kia. Tấm áo nâu đỏ của đất núi căng tràn màu sự sống, ngô mới tra hạt, cây non mới gieo trồng… Bức tranh tươi đẹp đó, cứ sau mỗi khúc quanh, lại hiện ra như một lời chào thân thiện của Suối Giàng.
Và con đường hoa trẩu, lộng lẫy và e lệ như một cô gái tuổi xuân thì, hoa trắng rụng xuống trải thành một lớp thảm tinh khôi bên lề đường, chao ôi đẹp và lãng mạn cho một điểm dừng chân, hoan hỉ thu vào tầm mắt một vùng núi non kỳ vỹ...
Đường lên Suối Giàng |
Xe càng lên cao, không gian càng lộ ra mênh mênh mang mang. Văn Chấn xinh xắn nằm yên bình trong lòng thung lũng, xa xa là Tú Lệ đang xanh mùa lúa mới ra đồng. Quốc lộ 32 bé tí vạch ngoằn ngoèo giữa phố, lên núi rồi trèo sang phía bên kia, mất hút giữa màu xanh của rừng và màu đỏ của đất, đường liên xã liên bản nối ngang xẻ dọc.
Thẳng tầm mắt là con đường cheo leo vào Tà Sì Láng, đường lên Phình Hồ cũng đang ngập trong mây. Những dải núi cao nhất dăng thành bốn phía xung quanh, những dải núi đất thấp hơn ở phía trong, với những cánh rừng tái sinh và những nương chè ngào ngạt.
Từ trung tâm xã Suối Giàng chúng tôi rẽ vào con đường gập ghềnh sỏi đá, con đường sẽ dẫn chúng tôi vào sâu trong rừng chè tuyết cổ thụ, những rừng chè đã làm nên một thương hiệu nức tiếng xa gần “Chè Suối Giàng”.
Quả thật, có lẽ không ở đâu trên đất nước ta lại có rừng chè cổ thụ đặc biệt như ở Suối Giàng. Chè mọc thành rừng, và hơn thế còn là rừng cổ thụ. Những lưng núi xanh ngút ngàn bởi màu lá chè non mới ra. Những gốc chè hình thù cổ quái, cành vươn dài như những cánh tay hiên ngang đón gió trên đỉnh trời.
Người Mông đi hái chè sớm |
Người ta nói hái chè vào buổi sáng sớm, khi sương đêm còn đọng trên lá thì chè sẽ ngon hơn cả. Khi chúng tôi lên thì người Mông đã đưa cả nhà lên rừng.
Cả nhà cùng đi hái chè tươi, cả vợ cả chồng, cả con lớn, con bé. Trẻ con lớn có bé cũng biết giúp mẹ hái chè cành thấp, lớn hơn thì đu lên cây hái, vừa hái vừa nghịch, lúc lắc như bầy khỉ con. Màu áo váy, màu khăn đội đầu rực rỡ của phụ nữ Mông nổi bật giữa rừng xanh, trên lưng núi. Thật thú vị khi được nhìn ngắm người dân nơi đây vai đeo quẩy tấu đứng vắt vẻo trên ngọn cây để hái lá chè. Một hình ảnh rất ấn tượng và khó thể quên nếu bạn có dịp tới Suối Giàng.
Cả nhóm rẽ vào một khu rừng ở gần đường nhất để cùng hái chè, trò chuyện với những người dân tộc hiền lành, mộc mạc và chơi đùa với bọn trẻ hồn nhiên.
Chọn một bãi cỏ trống và hí húi đào một bếp Hoàng Cầm bằng cồn khô để nổi lửa pha trà tươi. Giữa thiên nhiên xinh đẹp và trong lành, giữa những con người cần cù và hồn hậu, với một tách trà búp xanh vừa được hái xuống từ trên cành vẫn đẫm sương núi… thật sự sẽ là những trải nghiệm êm đềm cho các lữ khách đường xa…
(Theo_Tuoi tre)