Trong hành trình du lịch từ thành phố Pleiku lên Kon Tum, du khách thường dừng lại ở hồ T’nưng long lanh, nhất là vào lúc bình minh. Trong cái lạnh cao nguyên, rừng thông ba lá rung rinh đùa với gió, mặt hồ dờn dợn màu bạc ánh nắng ban mai phản chiếu.
Hồ T’nưng (nghĩa là biển trên núi), còn gọi là hồ Ia Nueng hoặc Biển Hồ, nằm ở phía bắc Gia Lai, cách trung tâm thành phố Pleiku khoảng 7 km. Hồ sâu 30 m, rộng khoảng 230 ha có rừng thông bao quanh. Vào mùa mưa, hồ được “nới” lên đến trên 400 ha. Tháng 11/1988, Biển Hồ được Bộ Văn hóa Thông tin (nay là Bộ Văn hóa, Thể thao & Du lịch) cấp bằng Di tích danh thắng. Dẫu vậy, cho đến nay, khu danh thắng này chưa được khai thác bao nhiêu nên còn giữ lại nhiều nét hoang sơ.
T’nưng là tên một buôn làng. Có một câu chuyện về ngôi làng này thường được các hướng dẫn du lịch kể trong những chuyến xe. Ngày xưa, con gái và con trai của làng T’nưng rất xinh đẹp, sống hòa thuận và vui vẻ. Một ngày nọ, trời đất chuyển mình, mây mưa vần vũ. Từ lòng đất có ngọn lửa phun lên ào ạt. Sau khi lửa tắt, ngôi làng chỉ còn là một hố sâu thăm thẳm. Những người còn sống đứng trên miệng hố than khóc vì thân nhân đã mất, nước mắt của họ từng ngày đong đầy hồ nước.
Còn theo các nhà khoa học, hồ T’Nưng chính là miệng núi lửa đã ngừng phun từ hàng trăm triệu năm trước.
Con đường rẽ vào hồ T’nưng hun hút trong hai hàng thông ba lá, thoang thoảng mùi nhựa. Có một căn nhà kiên cố ngay mũi đất. Cây nối cây tạo màu xanh ẩn khuất, mặt hồ long lanh trong nắng. Từ ngôi nhà thoáng mát, du khách có thể nhìn bao quát mặt hồ.
Du khách cũng có thể lên thuyền độc mộc (cây cổ thụ được đục rỗng ở giữa) để lướt trên mặt hồ. Người chèo thuyền len lách trong hồ, khám phá sự kỳ vĩ của núi chen rừng, rừng trong hồ để thấy nhiều loại chim trời như: sin sịt, bói cá, cuốc đen, kơ túc, kơ vông, le le, ngỗng trời, đ’rao, trắc la… bay lượn trên đầu. Điểm xuyết đây đó là những vạt hoa súng, hoa sen rất đẹp. Nếu mang theo cần câu, du khách có thể kiếm được cá chép, cá trôi, cá đa, cá trắm… Và không hiếm những con rùa, con ba ba sống ở đây cả trăm năm thỉnh thoảng trồi lên mặt hồ tò mò ngắm nhìn du khách.
(Nguồn website báo Đất Việt)