Cách Buôn Ma Thuột chừng 70 km về phía đông bắc có một địa danh ít người biết: xã Ea Púk (huyện Krông Năng). Theo tiếng Ê Đê, Ea Púk có nghĩa là Suối Tóc. Suối Tóc có nhiều thác nước nối liền nhau, không dữ dội mà rót dài mềm mại như mái tóc của cô gái.
Rừng Ea Púk là rừng thường xanh tự nhiên còn khá rậm rạp, hoang vu. Đây là điểm du lịch sinh thái và du lịch hoang dã khá lý tưởng... Bạn có thể tổ chức một chuyến thăm Ea Púk. Đường vào Ea Púk khá thuận lợi, chỉ còn khoảng 10 cây số đường đất, còn lại là đường rải nhựa. Xuất phát từ Buôn Ma Thuột lúc 9h30, khoảng 11 giờ là bạn đã đến Ea Púk.
Đang là cao điểm của mùa khô nên suối Ea Púk không nhiều nước và vì thế càng trở nên hiền hoà dịu dàng. Lòng suối là nền đá khá bằng phẳng, rộng rãi, bề ngang dễ đến 30 m. Hai bờ đầy những tảng đá hình vuông, hình chữ nhật xếp chồng lên nhau.
Bước chân xuống suối lập tức ta cảm nhận được không khí mát mẻ, trong lành, dẫu trời đang nắng chang chang. Chỉ một đoạn suối chừng 200 m, nhưng đếm được 5 thác nước đẹp.
Có thác bề mặt rộng tới gần 30 m, có 3 bậc, nước dội qua từng bậc và tung xoè lên như đuôi công đang múa. Có thác tới 7 tầng, nhưng nước không dội tung mà chảy uốn lượn thật mềm qua từng tầng, như mái tóc dài lượn sóng. Phải chăng vì vậy nên người dân địa phương đặt tên là Suối Tóc và ngọn thác 7 tầng là thác Thuỷ Tiên?
Lại có một ngọn thác không hiểu vì sao ong bướm cứ tụ về đây bay đầy trên mặt thác, như là từ ngọn thác toả ra một mùi hương đặc biệt nào đó mà chỉ có khứu giác đặc biệt của chúng mới nhận ra và tụ về đây để cùng thưởng thức, đùa giỡn, hội hè?
Dưới chân mỗi ngọn thác là đầm nước trong xanh, sâu vừa đủ, mát lạnh, thật phù hợp cho người thích bơi lội, hoặc cưỡi thuyền caosu khua mái chèo giỡn cùng sóng nước. Ngay sau khi vừa chạm dốc Cổng Trời dựng đứng bạn sẽ gặp một cây gỗ lớn chừng 5 người nối vòng tay chưa xuể, cao dễ đến 30 m. Mặt trời loé lên trên đỉnh Cổng Trời rọi qua tán cây, tạo thành những tia sáng hình rẻ quạt trông vừa kỳ ảo, vừa hùng vĩ.
Đi dọc một con suối đá, mùa khô không còn nước, chỉ đầy lá khô. Anh bạn dẫn đường là người địa phương bảo: "Cứ lật những hòn đá bên các vũng nước nhất định có cua đá" (cua đá nướng chấm với muối ớt xanh là món nhậu khoái khẩu của dân đi rừng). Và anh lật thử mấy tảng đá, quả nhiên mấy chú cua lồm cồm bò ra...
Theo lối mòn của người đi rừng, sau 3h đi bộ chúng tôi đã lên tới đỉnh cao của rừng Ea Púk. Có loại cây lá xanh biếc, có loại lá non đỏ rực, lại có loại lá vàng tơ óng ả. Hoa dại thì nhiều vô kể, đủ màu sắc. Trên những thân gỗ cao là các loại phong lan quý của rừng Tây Nguyên như thuỷ tiên, hoả hoàng, đuôi chồn... Nhiều loại dây leo quấn từ thân cây này qua thân cây khác tạo thành những chiếc võng đung đưa, như là thiên nhiên đã sắp đặt sẵn để đón mời những ai đến với rừng ngồi nghỉ chân...
Không phải là loại rừng khộp rụng lá vào mùa khô mà là rừng thường xanh, nên rừng Ea Púk xanh biếc quanh năm. Cái hay của rừng Ea Púk là mùa mưa ẩm ướt vẫn không có sên, vắt. Giữa rừng thỉnh thoảng lại xuất hiện những trảng cỏ bằng phẳng là nơi sinh sống của các loại động vật móng guốc (như hươu, nai, hoẵng, bò rừng...).
Cũng vì vậy cách đây khoảng 15 năm trở về trước rừng Ea Púk là rừng có mật độ hươu, nai, hoẵng rất cao. Vào rừng giữa ban ngày cũng gặp được hươu, nai. Nhưng do nạn săn bắn bừa bãi trong những năm gần đây đã khiến các loại thú móng guốc gần như cạn kiệt, số cá thể còn lại rất ít và chúng phải thường xuyên ẩn sâu vào các khu rừng rậm để tránh sự săn đuổi của con người.
Ea Púk quả là nơi lý tưởng cho những ai thích du lịch sinh thái và du lịch hoang dã. Và không chỉ có vậy Ea Púk còn là nơi sinh sống của nhiều tộc người như Ê Đê, Tày, Mường, Dao, Mông... Mỗi tộc người đều có bản sắc riêng rất độc đáo. Nên đến đây du khách còn có thể được thưởng thức các sản phẩm văn hoá: Vào buôn làng xem cảnh nhà cửa, sinh hoạt của đồng bào, hoặc có thể nghe dàn chiêng Ê Đê diễn tấu, nghe đàn tính của người Tày, nghe tiếng khèn của người Mông...
(Nguồn: Báo Lao Động)