Cái tên Ba Vì không lạ lẫm với bất cứ dân mê khám phá nào. Thế nhưng ba ngọn núi cao mịt mùng mây phủ phía tây Hà Nội vẫn là một thứ gì đó bí ẩn, huyền hoặc, nhất là trong những ngày đông giá lạnh này…
Cái lạnh căm của đất trời miền Bắc phả qua lớp len dày ngấm vào da thịt. Được cảnh báo trước về cái lạnh, sương mù dày đặc và những khúc cua không kém gì Tây Bắc, vì thế chúng ta có thể đến Ba Vì khám phá những ngày đông tháng giá ở vùng đất này.
Khoảng 9g sáng, chúng ta lên đến độ cao cốt 400. Tạt sang trái vào vườn tre, trúc quốc gia. Những bụi tre đang ở lứa bánh tẻ non xanh khẽ khàng vờn trong gió lạnh. Tre vàng, cành rủ, lá khô rụng đầy. Tạt sang phải là vườn xương rồng với 6.000 cá thể của hơn 1.000 loài xương rồng. Có loài xòe rộng cu lu như những vầng mặt trời dưới mặt đất, lại có loài vươn cao như những ngọn bút đầy gai giữa trời.
Đường lên đỉnh ngày càng trở nên khó khăn do sương mù dày đặc bao phủ, vượt qua nhiều đoạn cua tay áo cuối cùng chúng ta mới có lên được cốt 800, theo hướng vườn lan tìm vào dấu tích của nhà thờ và biệt thự Pháp. Người Pháp từng đánh giá Ba Vì cao hơn cả Tam Đảo.
Giờ đây những mảng tường nham nhở của gạch nung, màu xanh của rêu phủ, dây leo chẳng chịt, tháp chuông chìm khuất giữa cây rừng và sương mai là điểm hẹn lý tưởng để chụp ảnh cưới.
Khoảng 11g trưa, chúng ta bắt đầu hành trình chinh phục đỉnh núi Vua, nơi có đền thờ Chủ tịch Hồ Chí Minh ở độ cao 1.296m.
Toàn bộ thảm thực vật đều được bao phủ bởi sương mù dày đặc, những con người nhỏ bé lững thững bước trên những bậc đá như đi giữa cõi bồng lai.
Nguồn: website báo Tuổi Trẻ