Sau gần bảy giờ trên xe, chúng tôi tới Châu Đốc vào khoảng 4g sáng ngày đầu năm mới 2009 mà không biết mình có là những khách du lịch đầu tiên “xông đất” thị xã (?). Châu Đốc đón đoàn khách bằng vẻ ngái ngủ của một thị xã biên giới miền Tây với những con đường thắp đèn vàng yên tĩnh.
Thật sung sướng khi được hít thở làn gió mát lành buổi sớm từ sông Hậu, nhất là sau khi đã vượt qua chặng đường thành phố đông nghẹt trong đêm cuối năm để về đến tận nơi này.
Châu Đốc những ngày đầu năm mới thật rực rỡ. Đã bắt đầu vào mùa khô với những ngày nắng dài chói lọi trên sông Hậu. Tết sắp tới, hoa đã tập trung về trên phố. Cờ đỏ treo dọc những con đường lớn trong thị xã và trên khắp những con đường nhỏ trong làng mừng năm mới 2009.
Những dây “tung lò mò” phơi trước cửa nhà |
Nhưng Châu Đốc, nơi sinh sống của đồng bào Kinh, Khơme, Chăm và Hoa vốn không cần đợi năm mới để rực rỡ. Bản thân nó và những huyện xung quanh luôn luôn hấp dẫn khách du lịch bởi nền văn hóa đa dạng, nhiều màu sắc.
Thăm Châu Đốc lần này, chúng tôi không đi theo lộ trình quen thuộc của du khách với làng cá bè, làng Chăm Đa Phước, Thánh đường Mubarak, cụm di tích núi Sam mà thuê xe máy và chạy xe suốt ngày theo một lịch trình vô định của những khách du nhàn rỗi nhất. Rẽ vào những đường ngang ngõ hẻm, la cà ở những điểm tham quan vắng bóng khách du lịch và dừng lại ăn trưa ở những quán ăn ven đường nơi bọn trẻ con mải nhìn khách lạ quên ăn.
Thế mới biết vẻ đẹp mới lạ và rực rỡ của điểm tham quan tưởng như đã vô cùng quen thuộc này.
Ngay ở thị xã, những chiếc xe lôi đạp gợi nên một không khí của những ngày xưa cũ với xe kéo tay. Một chiếc xe đạp lôi chậm chậm đi qua ngôi nhà cũ kỹ, người phụ nữ ngồi trên xe hờ hững nhìn xe cộ đi ngang, không khí ấy khiến người ta tưởng như mình đang xem lại những thước phim Người tình, quay cảnh chợ Lớn nhiều năm về trước.
Sau khi lang thang ở thị xã, ghé ăn mít được đem tới từ những làng Chăm ven thị xã, rất ngọt và giòn, chúng tôi đi dọc đường Bến Đá để thăm làng Chăm Châu Giang. Rồi qua phà Châu Giang chạy ngang sông Hậu, đi theo cung đường “vòng vòng hột vịt lộn” được một bác người Chăm lên giùm, thăm những làng Chăm yên bình của huyện An Phú.
Một ngày nắng đẹp, những dây phơi xung quanh nhà giăng đầy quần áo rực rỡ. Trước sân, người ta phơi cả những dây "tung lò mò” (lạp xưởng bò - một món ăn được yêu thích của người Chăm), trông như những tấm rèm béo ngậy màu đỏ. Bên lề đường phơi đầy củi gáo trắng, củi gáo vàng mới chẻ. Củi khô bó thành từng bó, xếp như hàng rào cạnh nhà.
Đường làng không rộng nhưng rợp bóng cây và rất ít xe cộ qua lại, là nơi trẻ con tụ tập, ăn đá bào pha màu xanh đỏ sặc sỡ. Những xe hàng rong đi lại tấp nập, bán quần áo, đồ gia dụng, trái cây, bún cá lóc đồng nấu với mắm Châu Đốc, các loại bánh: bánh xèo vàng ươm, bánh cam đổ đường thốt nốt trông giống như những trái cam vàng bóng.
Trẻ em yêu thích món đá bào |
Tháp chùa Mỹ Á |
Những xe chuối xanh ở thị xã Châu Đốc |
Bánh cam làm bằng bột gạo, nhân đậu xanh, chiên dầu, bên ngoài được tráng một lớp đường thốt nốt |
Chiều về, cả nhóm vòng trở lại thị xã, đi về phía Nhà Bàng đến cầu Tha La để xem mặt trời lặn trên sông. Ráng chiều vàng lấp lánh dưới những bụi cây trên ruộng ngập nước, những đàn chim bay qua mặt trời. Sau bữa tối sớm, trẻ con và cả người lớn tập trung ngay chân cầu, mang theo chiêng trống, cử nhạc vang lừng ngay trong ánh hoàng hôn.
Qua Nhà Bàng, thị trấn nhỏ một đầu có biển ghi là Nhà Bàng, một đầu ghi... Nhà Bàn; cứ thẳng theo đường 948 là tới vương quốc của cây thốt nốt. Thốt nốt bạt ngàn, soi bóng xuống những thửa ruộng nước, nằm xen kẽ với những đồng lúa đang xanh hay những thửa ruộng đã gặt xong còn lại gốc rạ vàng ruộm. Dưới tán thốt nốt, bò trắng, bò vàng đủng đỉnh nhai rơm. Ven đường thỉnh thoảng lại gặp những ngôi chùa Khơme với vòm mái cong vút và vườn tháp đủ màu rực rỡ.
Những màu sắc rực rỡ và cảnh trí vui mắt của vùng đất biên giới đã mang lại cho chúng tôi niềm vui sướng được đi, được nhìn trong những ngày đầu năm mới...
Đàn bò nhai rơm dưới bóng cây thốt nốt |
Đánh lưới trên sông |
Phong cảnh yên bình ngoại thị Châu Đốc |
Chở lúa về nhà |
(Nguồn: TTO)
|