Bánh tráng phải được làm từ bột của loại gạo lúa mùa thơm ngon kết hợp với hạt mè và được tráng với độ dày vừa phải. Ruốc phải chọn loại ruốc ngon nhất, pha chế thêm gia vị cho phù hợp rồi kho cho ruốc sền sệt lại là được. Than nướng bánh phải là loại than củi và phải luôn đỏ rực thì bánh mới chín đều và dậy mùi.
Khi có khách gọi bánh, người bán hàng lấy một chiếc bánh, nhanh tay và gọn gàng, quét một lớp mắm ruốc, rưới một ít mỡ hành, thêm một ít tương ớt lên mặt bánh. Tiếp theo, đập một quả trứng đổ lên lớp trên cùng, dùng cọ hoặc thìa tán cho trứng dàn đều khắp mặt bánh rồi đặt lên vỉ và nướng trên bếp than hồng. Phải nhanh tay xoay cho bánh được chín đều, không bị cháy sém sẽ làm cho món ăn mất ngon, giảm hương vị và độ thẩm mỹ.
Khi bánh chín, tỏa hương thơm quyến rũ thì gập bánh lại làm đôi và bày ra đĩa. Thực khách dùng kéo cắt bánh thành từng miếng vừa ăn và từ từ thưởng thức những hương vị thơm ngào ngạt của mắm ruốc, béo thơm của mỡ hành, cay của tương ớt, thơm ngon của trứng và giòn của bánh, tất cả quyện lẫn vào nhau thật ngon, thật tuyệt vời, khiến mọi người phải gọi thêm vài cái bánh nướng nữa để ăn cho đã ghiền những hương vị thơm ngon ấy.
Bằng sự khéo léo và tài tình khi kết hợp các loại nguyên liệu lại với nhau, người Phan Rang đã tạo nên một món ăn chơi khá dân dã nhưng lại rất thơm ngon, độc đáo, để lại nhiều ấn tượng khó phai trong lòng du khách cũng như đã để lại thật nhiều kỷ niệm và nỗi nhớ trong lòng những người con Phan Rang xa xứ./.