Theo ngôn ngữ Karen, bộ tộc sống trên vùng núi phía Bắc xứ Myanmar (Padong) có nghĩa là một chi tộc chuyên đeo vòng cổ bằng thau. Từ năm 1985-1986, do phong trào du lịch phát triển, họ di dời về vùng biên giới Thái Lan - Myanmar, sống trong tỉnh Mae Hong Son cho đến ngày hôm nay.
Sức hấp dẫn chủ yếu với khách du lịch là những chiếc vòng đeo cổ và vòng đeo tay chân phụ nữ Padong. Thoạt đầu, từ lúc xa xưa chỉ có những cô gái sinh vào ngày thứ tư, lúc trăng tròn thuộc bộ tộc Padong mới có quyền đeo vòng cổ. Và nếu cô gái này từ chối sẽ bị trục xuất ra khỏi làng, cô ta sẽ sống trong nhục nhã và đau khổ cho đến lúc chết vì cô đơn. Tuy nhiên ngày nay phụ nữ Padong có quyền tự do đeo vòng cổ hay không, tùy thích.
Theo phong tục Padong, đeo vòng cổ là cách trang sức làm đẹp cơ thể. Ngay từ lúc 5 tuổi, cô gái đã phải đeo nguyên bộ 9 vòng cổ và cách nhau 4 năm sau lại thay một bộ 9 cái vào 9 dịp khác nhau. Lần thay cuối cùng khi người phụ nữ được 45 tuổi. Số vòng và trọng lượng tùy thuộc vào chính sự lựa chọn của cô gái, nhiều nhất là 32 vòng với tổng trọng lượng từ 13-15kg.
Người Padong sống đơn giản trong những ngôi nhà gỗ, lợp bằng lá khô, mưu sinh bằng cách bán đồ lưu niệm cho du khách. Vào mùa xuân, họ gom lá khô để thay mới nóc nhà. Mái được thay đổi khoảng 5 năm một lần. Nhà bếp gồm những công cụ đơn giản, trong nhà không có thiết bị hiện đại, không có bàn ghế, giường tủ...
(Nguồn: CATPHCM)