Hình thành trên các lớp đá vôi rắn từ thế kỷ thứ 2 trước Công nguyên, Hierapolis được xây dựng trên thác nước canxi trắng xóa, với tổng chiều dài 2700 m, rộng 600 m và cao 160 m. Nơi đây có những con suối lượn lờ qua các gờ cao nguyên, trải qua nhiều thế kỷ đã hình thành nên một chuỗi nhũ đá trắng ngần muôn hình vạn trạng và đặc biệt là xếp tầng tầng lớp lớp như những bậc thang.
Hierapolis nghĩa là “TP linh thiêng ” vì tiềm ẩn nơi đây một lượng lớn đền đài, dù bây giờ chỉ còn tồn tại những nền móng cũ là các sàn đá cẩm thạch. Điều ấn tượng nhất khi đến Hierapolis là một “TP buồn” với trên 1.200 ngôi mộ hoàn toàn được chôn cất trên nền đá vôi. Hầu hết các ngôi mộ từ cuối thời kỳ La Mã, Hy Lạp và thời kỳ đầu của Kitô giáo là của những người dân từ những nơi khác đến Hierapolis để trị bệnh và qua đời trong thời cổ đại cùng một số ngôi mộ của người dân bản địa được chôn cất ở đây.
Nghĩa trang rộng lớn này dài 2 km và ngày nay những ngôi mộ ở đây đều được khai quật. Đây được xem như một trong những địa chỉ bảo tồn tốt nhất ở Thổ Nhĩ Kỳ với những cỗ quan tài gồm cả quan tài của hoàng đế Marcus Aurelius thời đế chế La Mã.
Đến Hierapolis chúng ta còn thán phục người xưa đã biết tận dụng nguồn nước khoáng địa nhiệt trong khu vực như một loại spa thiên nhiên từ thế kỷ thứ 2 trước Công nguyên để xoa dịu nỗi đau bệnh tật và phiền não trong tâm hồn.
Nơi đây không chỉ là trung tâm chăm sóc chữa bệnh mà còn là một trong những địa chỉ quan trọng của trí tuệ, nghệ thuật, tôn giáo và thương mại của đế chế La Mã. Thậm chí nhiều người còn chọn nơi này để nghỉ hưu và qua đời./.