Khám phá sa mạc trắng Ai Cập
Sa mạc đen, sa mạc trắng? Trước khi chuẩn bị đi Ai Cập, chúng tôi chưa hề biết nhưng mới đọc sách thì đã muốn đến nơi. Lịch trình ngay lập tức được soạn chi tiết và sa mạc đen, sa mạc trắng đã có mặt trong hành trình nửa tháng đến đất nước các Pharaoh thuở nào.
Anh lái xe Ayman không chọn đường cao tốc mà đưa chúng tôi đi theo những cung đường chỉ mình anh biết. Rải khắp xung quanh là những đỉnh núi phủ một lớp sỏi đá đen, hoàn toàn không bóng muông thú hay cây cỏ. Chỉ một màu đen nhức mắt vây quanh. Chiếc xe cứ thế lao đi trên sa mạc mênh mông, để lại phía sau một luồng khói bụi mù mịt.
Sỏi và đá, đá và sỏi... Tôi cứ liên tục hỏi Ayman đã đến sa mạc trắng hay chưa nhưng anh vẫn cười lắc đầu: ngày mai mới đến nơi cơ. Tối đầu tiên trong chuyến đi, chúng tôi đóng trại một mình giữa những bãi sỏi và đá như thế.
Giữa bao la trời đất
Ngày mới. Ayman đưa chúng tôi qua những khu vực địa hình y như trên mặt trăng. Mênh mông sỏi đá, nhưng cũng rất nhiều đoạn toàn đá hộc. Chiếc Land Cruiser trồi lên sụp xuống qua những tảng đá gồ ghề, sắc cạnh, nhiều phen chúng tôi cứ nghĩ: “thôi thế là đi đời mấy chiếc lốp xe”, “có khi phải nằm lại giữa sa mạc nắng chang chang toàn đá hộc này”.
Nhưng những người lái xe cho du khách có lẽ đã thuộc lòng từng tảng đá, từng đồi cát. Cuối cùng, sau nhiều lần đổi hướng, chúng tôi cũng thoát ra khỏi khu vực toàn đá hộc to cồ cộ đó để trở về đường cao tốc dẫn vào sa mạc trắng.
Ayman phóng xe vun vút, hai bên đường vẫn là những ngọn núi nhấp nhô đủ hình thù khác nhau. Rời đường cao tốc, chiếc xe rẽ vào một đường nhánh. Đi sâu thêm một đoạn nữa là hàng loạt tảng đá vôi với nhiều hình thù đặc sắc và đa dạng.
Rồi sa mạc trắng cũng hiện ra trước mắt. Dưới nắng buổi chiều sớm ngỡ tưởng có bàn tay thần kỳ nào đó vừa rải tuyết lên đấy. Sa mạc và tuyết - một nghịch lý không tưởng. Những tảng đá vôi trắng được hình thành trong quá trình bào mòn của nước và gió qua hàng triệu năm chả khác gì tuyết.
Tảng trông hướng này giống con chim, nhưng hướng khác lại giống một chú thỏ; tảng là chiếc nấm trắng khổng lồ, bên dưới có chú gà con đang nhẩn nha chơi hay con lạc đà đang quỳ để người ta leo lên? Hằng hà sa số những phiến đá muôn hình vạn trạng tuyệt đẹp và để đi xem từng khóm có lẽ phải mất cả tuần. Trong khi Ayman tìm chỗ cắm trại và chuẩn bị bữa tối thì chúng tôi lang thang khắp ngóc ngách. Cứ thế, để cho bước chân mình muốn dẫn đến đâu thì dẫn vì chỗ nào cũng đẹp, chỗ nào cũng muốn tới...
Càng về chiều số lượng xe jeep đổ về mỗi lúc một đông. Phong cảnh trên sa mạc trắng huyền ảo nhất có lẽ vào buổi hoàng hôn. Những phiến đá đủ mọi hình thù đổi sắc theo từng thời điểm. Có khi ánh lên một màu hồng nhạt, màu đỏ, lúc lại thảng qua một chút sắc tím. Sau khi mặt trời khuất dạng, thứ ánh sáng huyền ảo trộn lẫn những tia nắng chưa kịp tắt và ánh sáng mặt trăng mới bàng bạc làm phong cảnh càng thêm lung linh.
Bình minh trên sa mạc trắng
Màn đêm buông xuống, đêm nay trăng rằm còn huyễn hoặc hơn đêm trước. Giữa không gian yên tĩnh, thi thoảng vang tiếng nhạc và tiếng trống của một nhóm khách bản địa nào đó. Chúng tôi cùng hai vợ chồng người Ý và Mỹ, một gia đình người Nhật với bốn thành viên cộng một cậu con rể người Hà Lan có một buổi tối vui đặc biệt. Tất cả đều không quen nhau từ trước, trừ cánh lái xe người bản xứ, nhưng cuộc vui cũng kéo dài đến 2g sáng. Dưới ánh trăng bàng bạc, đêm trong sa mạc trắng thật huyền bí, người ta có thể tưởng tượng được đủ thứ trong khi vẫn bồng bềnh với men rượu.
Buổi bình minh lại hấp dẫn kiểu khác. Quang cảnh bày ra trong nắng non sa mạc là những chiếc lều đủ màu sắc, nhiều chỗ có đến hàng chục lều san sát nhau. Ngoài khách du lịch, có lẽ nhiều người dân Cairo đã lái xe về đây đón trăng, có thể chính họ là nhóm tối qua đã đánh trống. Những người ngắm bình minh bước ra khỏi những tấm chăn ấm áp để thưởng thức không khí trong lành, đón một ngày mới với những dự định mới và mong chúng sớm trở thành sự thật.
Sa mạc trắng quá đẹp! Nhưng nó đang bị quá tải.
Hằng ngày không biết có bao nhiêu chiếc xe jeep lượn quanh những phiến đá kỳ ảo kia? Không biết vẻ đẹp tinh khôi của sa mạc trắng còn tồn tại được bao lâu nữa với lượng du khách mỗi ngày một đông? Lang thang khắp sa mạc, trước mắt chúng tôi là hàng nghìn vết hằn của bánh xe trên cát. Chụp lên ảnh rất đẹp, nhưng những vết hằn ấy còn xéo lên cả những phiến đá trắng muốt kia. Những tảng đá vôi mềm sẽ còn chịu được bao lâu?
Rời khỏi sa mạc trắng, vì vậy vẫn còn chút nuối tiếc: làm sao để giữ mãi những thiên đường như trong mơ này?
Hà Phương (Theo NAM VINH - VI BẰNG/TUỔI TRẺ